Giữa làn sóng hoài nghi đang bao trùm bóng đá Anh, không chỉ về “linh hồn” của môn thể thao vua mà còn về chất lượng và phong cách thi đấu, chức vô địch của Liverpool mùa này có thể xem là một điểm sáng hiếm hoi.
![]() |
Ngoại hạng Anh vẫn được xem là giải đấu hàng đầu thế giới, xét trên mặt bằng chung trình độ các đội bóng. Dù vậy, mùa giải năm nay không thực sự hấp dẫn khi hai ứng viên nặng ký là Manchester City và Arsenal đều không đáp ứng kỳ vọng, khiến cuộc đua vô địch gần như sớm an bài.
Liverpool đã băng băng về đích mà không gặp nhiều cạnh tranh. Dẫu vậy, với 79 điểm sau 33 vòng, họ vẫn vượt xa mốc 73 điểm của Man City tại cùng thời điểm mùa trước, một thành tích ấn tượng.
Dưới đây là bốn lý do vì sao chức vô địch của Liverpool, nếu thành hiện thực, sẽ là điều tích cực cho bóng đá Anh.
Thành công không nhất thiết phải đến từ việc chi tiêu lớn
Ở mùa giải mà phần lớn các tân binh không để lại dấu ấn, Liverpool nổi bật khi gần như không mua sắm. Federico Chiesa là bản hợp đồng duy nhất trong mùa hè, nhưng chưa đá chính trận nào ở Premier League. Thành công của Liverpool không đến vì bất chấp việc không mua cầu thủ, mà đến một phần vì chính sự ổn định đó.
Sự gắn bó với bộ khung cũ giúp duy trì tính kết nối. Dĩ nhiên, mùa sau họ sẽ cần lực lượng dày hơn. Nhưng có thêm nhiều cầu thủ cũng đồng nghĩa với việc phải chia sẻ thời gian thi đấu, điều có thể ảnh hưởng đến sự ổn định của đội hình.
![]() |
Kỹ thuật vẫn có đất sống
Thiếu một tiền vệ trụ cơ bắp từng được xem là điểm yếu lớn nhất của Liverpool. Tuy nhiên, HLV Arne Slot đã giải quyết bằng cách kéo Ryan Gravenberch, một tiền vệ số 8 thuần kỹ thuật, xuống đá thấp như một số 6 điều phối bóng.
Gravenberch vẫn có thể hình lý tưởng, nhưng điều khiến anh đặc biệt là khả năng xoay trở và dẫn bóng từ tuyến dưới, thứ hiếm thấy ở một tiền vệ phòng ngự.
![]() |
Khác với Man City hay Arsenal, khi ưa chuộng các hậu vệ biên có xu hướng phòng ngự và thậm chí sử dụng đến bốn trung vệ cùng lúc, Liverpool vẫn giữ niềm tin vào Trent Alexander-Arnold và Andy Robertson, hai hậu vệ cánh tấn công tốt nhưng phòng ngự còn hạn chế. Trên hàng công, họ cũng chứng minh rằng không cần một trung phong điển hình như Haaland để vô địch, mà có thể dùng các tiền đạo ảo biết hỗ trợ và phát huy tối đa đồng đội.
Cầu thủ đẳng cấp xứng đáng được tự do sáng tạo
Guardiola và Arteta thường yêu cầu học trò phải tuân thủ nghiêm ngặt vị trí chiến thuật. Điều đó giúp đội bóng có cấu trúc rõ ràng nhưng đôi khi lại làm hạn chế sự sáng tạo cá nhân, như trường hợp của Jack Grealish tại Man City.
Trong khi đó, Arne Slot để Mohamed Salah thi đấu với sự tự do tối đa. Dù đã ngoài 30 tuổi và hiệu suất ghi bàn mùa trước sụt giảm, Salah vẫn là trung tâm trong lối chơi của Liverpool. Anh thường xuyên được đẩy cao để tập trung cho mặt trận tấn công, và nhờ đó đang dẫn đầu giải đấu cả về số bàn thắng lẫn kiến tạo.
![]() |
HLV không cần phải là tâm điểm
Tiếp quản chiếc ghế của Jurgen Klopp là một thử thách lớn, không chỉ về chuyên môn mà còn về cá tính. Klopp là biểu tượng của CLB. Thế nhưng Slot đã chọn cách tiếp cận khác, âm thầm, không ồn ào, không chiêu trò.
Trong mùa hè, ông gần như không xuất hiện trước truyền thông, kể cả trên các kênh nội bộ của Liverpool. Slot tập trung vào chi tiết, cải thiện từng phần nhỏ thay vì cố gắng áp đặt dấu ấn cá nhân. Ông cũng không phá vỡ những nền tảng Klopp để lại, mà chỉ điều chỉnh hợp lý, đặc biệt ở khu trung tuyến.
![]() |
Một Liverpool đáng để học hỏi
Trong thời đại mà lòng trung thành mù quáng và sự thù ghét giữa các nhóm cổ động viên ngày càng cực đoan, thật khó để tìm ra một “fan trung lập” đích thực. Nhưng nếu họ còn tồn tại, thì đây là lúc họ nên cảm thấy phấn khởi vì thành công của Liverpool.
Dù có dấu hiệu chững lại thời gian gần đây, phần lớn mùa giải, Liverpool đã chơi thứ bóng đá giàu cảm xúc, dựa vào kỹ thuật, không lệ thuộc vào tiền bạc, không áp đặt cứng nhắc và cũng không bị chi phối bởi cái tôi.
Khi lối chơi bóng đá hiện đại lan tỏa rất nhanh xuống các hạng đấu thấp, thành công của Liverpool, nếu trở thành hình mẫu, có thể mang lại làn gió tích cực cho toàn bộ hệ thống bóng đá Anh.
Theo The Athletic