Nếu bạn có không nhớ tất cả những lần hiếm hoi anh đứng dưới ánh hào quang thì cũng không sao cả. Wijnaldum sẽ vẫn lại trở về làm một người hùng thầm lặng và bền bỉ ở trung tuyến như anh vẫn đang làm mà thôi.
Những người hâm mộ sẽ luôn nhớ những kỷ niệm đẹp về El Nino, những kỷ niệm trên mặt sân Anfield. Nơi Torres với mái tóc vàng rực rỡ đang tăng tốc trên nền cỏ xanh, bóng dính vào đôi giày trắng, và cái bóng áo đỏ ấy rướn người vượt qua hâu vệ đối phương, tung cú sút quyết đoán vào khung thành.
Nguyễn Tuấn Anh, hãy luôn cố gắng và đừng bao giờ bỏ cuộc, để sau này nếu có thể nhìn lại, anh nhận thấy “Hạnh phúc không phải là đích đến, hạnh phúc là cả con đường mà anh đã đi qua”.
Vidic cũng có thể chơi bóng và Rio khi cần cũng mạnh mẽ ngút ngàn. Trong dị biệt, giữa họ lại có sự tương đồng. Tất cả khiến Rio – Vidic trở thành một bộ đôi hoàn hảo và có thể nói là vượt lên trên bất kì cặp trung vệ nào trong giai đoạn 2006-2009. Một cặp đôi DUY NHẤT!
Steven Gerrard và Fernando Torres chắc chắn là một trong những cặp đôi bóng đá giàu cảm xúc nhất trong lịch sử bóng đá thế giới, trải qua hơn ba năm trong màu sắc đỏ, cùng nhau chia sẽ những khoảnh khắc thăng hoa và nỗi buồn khi bại trận.
Người ta vẫn thường in sâu hình ảnh của một thiên thần với bộ cánh trắng giống như trong kinh Cựu ước, nhưng với Kaka, anh sẽ bay trên đôi cánh màu đỏ đen khi các Milanista hát vang: “Siam venuti vedere segnare Kaka”
Khi nhắc tới cái tên Fabio Cannavaro, người ta sẽ mãi nhớ về một người đội trưởng với gương mặt lạnh lùng, đứng khoanh tay với đôi mắt trũng sâu đầy khí phách. Đó là biểu tượng của cả một thế hệ kiêu hùng, và là biểu tượng của cả một khúc ca bi tráng trong màu áo Thiên thanh.
Những tín hiệu đầy tích cực ở United, ở cặp đôi RM trong thắng lợi tại Carrow Road sẽ được nối tiếp tại Stamford Bridge, hay sớm lụi tàn để nhường chỗ cho một cuộc khủng hoảng mới? Câu trả lời sẽ có sớm thôi…
Trong sáu giây ngắn ngủi, Diego Maradona tài ba mà cả thế giới bóng đá biết đến ở Mexico 86 đã xuất hiện trở lại ở Italia 90: những phút giây tuyệt vời mà Maradona được sống là chính mình như ông vẫn luôn tự hào: “Tôi luôn là tôi, là chính tôi. Tôi là Diego
Nụ cười thật tươi đó cũng sẽ hiện diện thật nhiều nữa trên khuôn mặt các cổ động viên Liverpool, chừng nào Firmino vẫn còn khiến họ tiếp tục phải trầm trồ và vỗ tay tán thưởng như lúc này.
Có thể Sneijder cũng sẽ về sau 2 tiền vệ thượng thặng của Barcelona kể cả khi anh vào “chung kết” FIFA Ballon D’or. Nhưng việc cái tên anh không hiện diện trong sanh sách 3 ứng viên cuối và việc Messi đăng quang khiến FIFA BAllon D’or 2010 trở thành cuộc bầu chọn bị chỉ trích nhiều nhất xưa nay.
Los Blancos đã cho anh rất nhiều, từ danh hiệu khoắc khoải chờ mong, tới mái ấm bình yên, tới cả bài học khắc cốt ghi tâm tạo ra nền móng cho thành công sau này. Real Madrid có thể đem lại ít danh hiệu hơn cho anh, nhưng Bernabeu mang tới cảm giác ấm áp gia đình mà Zizou tìm kiếm.
Nhắc đến Cantona, có lẽ người ta sẽ nhớ nhất buổi tối tháng 1/1995 trên sân Selhurst Park khi ông tung cú kung-fu vào một cổ động viên hiếu chiến và hung hãn. Dù vụ ẩu đả đó giúp ta có cái nhìn về sự lập dị và nóng tính của cựu cầu thủ người Pháp nhưng chúng không thể nào kể hết toàn bộ câu chuyện về quãng thời gian ông gắn bó với bóng đá Anh.
Mata không chỉ đặc biệt trên sân bóng, trong những trận đấu, trong những pha xử lý kĩ thuật, những đường kiến tạo siêu hạng hay những bàn thắng đầy tính nghệ thuật. Anh còn đặc biệt trong rất nhiều công việc bên ngoài sân cỏ.
Những danh hiệu mà anh giành được cho đến lúc này xứng đáng để anh được tôn trọng ở bất cứ nơi đâu anh đến, và bất cứ lúc nào khi người ta nhắc về anh. Hôm nay anh bước sang tuổi 35, chúc mừng sinh nhật Wayne Rooney.
“Tôi cảm thấy mình đang ở vào một trạng thái tuyệt vời. Và điều quan trọng nhất nằm ở “cái đầu”của bạn, không phải đôi chân. Là hạnh phúc, cảm hứng và động lực mạnh mẽ khi chơi bóng” – Ronaldo nói về “bí quyết” về việc anh vẫn chiến đấu, chiến thắng và chơi bóng với phong độ xuất sắc ở tuổi 34 có lẻ.
Người hâm mộ đã có Ronaldo như một sự kế thừa xứng đáng cho chiếc áo số 7 của anh, nhưng những đường cong của anh vẫn chưa có ai nối nghiệp. Đó sẽ vẫn là một khoảng lặng trong những bản nhạc được viết nên ở Nhà hát, và người ta vẫn chờ có một ai khác sẽ làm được điều tương tự như anh đã từng làm ở sân khấu này.
Đã qua rồi thời kì một cầu thủ chỉ cần “nhất nghệ tinh” thì sẽ “nhất thân vinh” mà Mesut Oezil tại Arsenal là một ví dụ. James, một số 10 hiếm có của bóng đá đương đại cũng rơi vào tình trạng tương tự.
Tương lai là một cái gì đó quá mơ hồ phía trước đối với tiền đạo người xứ Wales, khi anh đã không còn được chào đón ở nơi mà anh từng xem là nhà mình. Mớ bòng bong của mối lương duyên đẹp đẽ ngày nào giờ đây bỗng trở nên căng thẳng đến nghẹt thở.