Mười hai chiến thắng liên tiếp và chỉ để lọt lưới hai lần – Chelsea trở thành đội bóng đầu tiên sau 128 năm qua đã lập được kỳ tích này ở Premier League, chức vô địch dường như đang ở gần họ hơn bao giờ hết. True Blues vui mừng khi Conte và các học trò đã mang về món quà ý nghĩa trong dịp Boxing day tưng bừng ấy. Và trong những niềm vui lớn ấy, có niềm vui nho nhỏ của Pedrito – Pedro “bé nhỏ” – giọng nam chính trong bản nhạc Blues.
“Nếu có cầu thủ nào sinh ra để dành cho Liverpool, đó phải là Gary McAllister. Anh ấy có mọi thứ gắn liền với người hâm mộ đội bóng, lối chơi thanh nhã và hành xử văn hoá trong lẫn ngoài sân bóng. Gary gợi nhớ lại những di sản từ Scotland đã tạo ra những ảnh hưởng nhất định đến lịch sử đội bóng.” - Jamie Carragher
Fabrizio Ravanelli sinh ra tại thành phố Perugia thuộc vùng Umbria nằm ở miền Trung nước Ý vào ngày 11/12/1968. Chàng trai trưởng thành trên mảnh đất Perugia có một vóc dáng của một đô vật. Nhưng điều tạo nên sự đặc biệt và mang tính nhận dạng của Ravanelli lại là mái tóc cua sớm bạc trắng của mình. Chính vì vậy, Ravanelli được biết đến với biệt danh rất dễ thương đó là “Penna Bianca”, có nghĩa là “Chiếc lông vũ trắng”.
Bernd Schuster là một tiền vệ trung tâm nhưng có thể chơi tốt ở vai trò libero, nhạc trưởng, thậm chí là trung vệ, người Đức đã hình dung rằng đây sẽ là một Franz Beckenbauer mới ở thập niên 1980, nhưng sau tất cả, đó chỉ là nỗi thất vọng tràn ngập. Phía sau Schuster là một câu chuyện kì lạ, về tài năng không bao giờ gặt hái vinh quang xứng đáng, về một thiên thần lạc lối ở mảnh đất tăm tối Tây Ban Nha.
Bóng đá trở thành môn thể thao vua cũng chính là bởi nó mang lại quá nhiều các cung bậc cảm xúc khác biệt nhau. Kẻ thắng hạnh phúc, người thua rơi lệ; nếu có những người sẽ mang lại cho chúng ta những cảm xúc rưng rưng khi nhắc đến, thì cũng phải có người mang tiếng cười đến môi người hâm mộ. Vì bóng đá đâu chỉ có hồi ức hay chiến thuật, bóng đá còn phải có cả những chủ đề như “Lord” nữa, để biến thành một môn thể thao trọn vẹn với những hỉ, nộ, ái, ố rất riêng. Và chúng ta nên cảm ơn Nicklas Be
Cho đến tận bây giờ, ngay cả khi trận chung kết EURO 2016 đã trôi qua được gần nửa năm thì bản thân Eder vẫn còn chưa hết cảm giác lâng lâng sau những điều kỳ diệu mà mình từng làm được. Từ một kẻ vô danh bậc nhất giữa cuộc đời này, anh đã trở thành người hùng cứu rỗi cả dân tộc Bồ Đào Nha khỏi những tháng năm dang dở đến oan nghiệt.
So sánh Sanchez với cái gì cũng được, từ chú Cuội cô đơn nơi gốc cây đa vắt vẻo cung trăng đến một nốt thăng mạnh mẽ lạc điệu trong một bản Ballad buồn đầy yếu đuối.
“Cứ thêm một tuổi, tôi lại càng hoàn thiện hơn, như loại rượu vang đỏ ấy. Anh thích vang đỏ chứ? Tôi là một ví dụ hoàn hảo cho hình ảnh đấy. Tôi đã ổn định ở đây, và thấy hạnh phúc lắm. 35 tuổi rồi đấy, nhưng tôi thì cứ nghĩ tôi mới 20. Có khi tôi phải chơi bóng đến khi 50 tuổi mất.” - Zlatan Ibrahimovic
Cái tên Santiago Canizares chắc chắn sẽ khiến cho nhiều người cảm thấy nuối tiếc về những năm tháng dang dở của Valencia trong giai đoạn chuyển giao giữa hai thiên niên kỷ, một thời kỳ hoàng kim từng chứng kiến đội bóng chủ sân Mestalla thiêu đốt cả châu Âu bằng lối chơi rực lửa. Để rồi, bỏ lại đằng sau lưng tất cả những ký ức vinh quang ấy, giờ đây gã khùng với mái tóc bạch kim vẫn đang tiếp tục rong ruổi trên chặng đường tìm kiếm giấc mơ cho riêng mình, nơi mà những niềm hoài bão và khao khát
Pagliuca là một thủ môn với cá tính độc đáo, tài năng bắt bóng được coi là thiên bẩm. Với phản xạ tuyệt vời trước khung gỗ cùng với khả năng chơi bóng bằng cái chân trái cực tốt, Pagliuca thực sự đã để lại dấu ấn không thể nào phai trong lòng những tifosi của những năm 90 và của cả những người hâm mộ sau này mỗi khi xem lại những clip của ông. Một bức tường cao lớn, vững chãi từ Genova tới Milano và với cả nước Ý. Il Muro sẽ mãi là bức tường bất diệt trong lòng những mọi tifosi, bức tường của nh
Một người xem bóng đá bình thường phải cảm ơn Frankie, vì đã dạy cho họ biết thế nào là lòng trung thành, sự chăm chỉ và khả năng làm nên những chuyện phi thường của một người bình thường.
Ngay từ mùa đầu được trao cơ hội tại Premier League, Lingard đã từng là một kẻ được trông đợi như một cứu cánh khi bế tắc. Phong độ cao, khả năng chuyền bóng tuân thủ chiến thuật vô cùng sạch sẽ, tốc độ và sự di chuyển không biết mệt mỏi đã biến Lingard thành một chìa khoá thực sự của Quỷ Đỏ.
Hồi còi mãn cuộc vang lên. Bốn vạn con người khóc buồn cho những phút giây bất lực, hàng chục người khác thì vung cờ đánh trống hát mừng như trẩy hội. Indonesia tiếp tục thành công trong việc đánh bại Việt Nam trong một trận bán kết của giải bóng đá khu vực. Trong một hỗn hợp cảm xúc hỗn độn ấy, người viết tự hỏi liệu ông đang cảm nhận được gì? Hỡi ngài Alfred Riedl?
Sir Alex vĩ đại có vài mùa đầu tưởng chừng vứt đi và bị phản đối tại Old Trafford trước khi trở thành huyền thoại trên băng ghế chỉ đạo. Ở chiều ngược lại, Pep Guardiola được thừa nhận như một HLV giỏi với một tủ đầy ắp thành tích ở Barcelona, nhưng lại đang loay hoay với những mảnh ghép còn chưa khớp mối nối tại Etihad. Nhiều người khi được hỏi rằng “Liệu Zinedine Zidane có phải một HLV giỏi hay không?" hẳn sẽ rất phân vân. Chiến lược gia ấy đang sở hữu chuỗi trận bất bại dài nhất lịch sử Berna
Tháng tư năm 2010, CEO Hans-Joachim Watzke của Borussia Dortmund ngạo nghễ tuyên bố: “Nếu Manchester muốn có Neven Subotic, họ phải đưa chúng tôi hai mỏ dầu hoặc là hai xe tải lớn đóng gói toàn bộ tiền giấy của nước Anh thì mới đủ.”
Dù sở hữu khuôn mặt lãng tử nhưng Lizarazu không hề chơi bóng theo kiểu đủng đỉnh giống như nhiều nghệ sĩ sân cỏ đương thời khác. Thay vào đó, sự nỗ lực phấn đấu không ngừng nghỉ trong suốt cả sự nghiệp mới chính là yếu tố quyết định giúp cho cựu danh thủ người Pháp có thể vươn đến đỉnh cao thế giới. Để rồi, sau khi Lizarazu nói lời chia tay bóng đá, người ta vẫn còn phải nhớ mãi về con số 69 huyền thoại đã gắn liền cùng với tên tuổi của anh.
Đó là cầu thủ trung thành, dũng cảm và là anh hùng trong mắt CĐV; quá hăng hái, tàn nhẫn và chơi bẩn trong mắt phần còn lại. Khi trọng tài không để ý, hãy coi chừng anh ta chọc vào mắt, đá vào hạ bộ của bạn. Anh ta sẽ làm mọi thứ với mục đích rõ ràng là đạt được lợi thế cho đội nhà, bất chấp mọi hậu quả. Đó là Diego Simeone. Là El Cholo.
Hôm nay Công Vinh và Thành Lương, hai con người còn sót lại trên hành lang ấy đã nói lời chia tay màu áo tuyển, thậm chí huyền thoại người xứ Nghệ đã giã biệt luôn những ngày tháng quần thảo trên thảm cỏ xanh. Để lại đâu đó trong lòng người hâm mộ nỗi đau đáu cho nỗi buồn thế hệ, nơi mà các anh luôn là đầu tàu trong suốt một thập kỷ qua.
Aubameyang có dáng vẻ của một tay chơi nhưng anh không phải là tay chơi. Anh yêu thích tốc độ nhưng thích đua bằng đôi chân hơn là những chiếc siêu xe. Anh thích được chú ý nhưng không phải bằng những phát ngôn hay hành động sốc nổi, mà chăm chút vào mái tóc, phụ kiện và những pha ăn mừng...
Jurgen Klopp ưa thích những bữa tiệc. Chuyện ấy càng rõ hơn với các cầu thủ Liverpool, khi họ cất bước quay về sau trận đấu trên sân Vicarage, Watford, cách đây gần tròn một năm, vào ngày 20/12 năm ngoái.