Trong buổi chia sẻ với FourFourTwo, Rafael da Silva đã có những chia sẻ rất thú vị về hành trình tới với Manchester United và thời gian thi đấu tại đây.
![]() |
Cậu và người anh em song sinh Fabio đã rời Brazil để ký hợp đồng với Manchester United khi vẫn là những cậu thiếu niên vào năm 2008. Thương vụ đó đã diễn ra như thế nào?
Chúng tôi lúc đó đang chơi cho đội trẻ Fluminense và tham gia một giải đấu có tên là Nike Cup. Đó là nơi các tuyển trạch viên của Manchester United phát hiện ra chúng tôi. Khi đang cân nhắc lời đề nghị của họ, tôi nhận được một cuộc gọi mà có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên trong suốt cuộc đời mình. Khi đó tôi đang dùng một trong những chiếc điện thoại nắp gập cũ của Nokia và bất chợt có một số điện thoại lạ từ Anh gọi đến. Lúc đó tôi đã nhấc máy ngay và người ở đầu dây bên kia là Cristiano Ronaldo! Khi ấy tôi mới khoảng 15 tuổi thôi, mọi chuyện nghe thật điên rồ phải không!
Anh ấy nói với tôi và Fabio rằng ở Manchester lúc nào cũng mưa, nhưng cuộc sống ở đó rất vui. Chính anh ấy (Ronaldo) là người đã thuyết phục chúng tôi ký hợp đồng với Manchester United. Và khi một cầu thủ như Ronaldo muốn chúng tôi đến Manchester United để sát cánh cùng anh ấy thì làm sao chúng tôi có thể từ chối được chứ? Sau đó, chúng tôi đã xách hành lý và bay tới anh khi vừa đủ 18 tuổi.
Cậu cảm thấy thế nào khi chuyển đến một trong những câu lạc bộ lớn nhất thế giới?
Sir Alex Ferguson là một người tuyệt vời và ông ấy đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiều trong quá trình thi đấu tại đây. Ông ấy thẳng thắn và cực kỳ nghiêm khắc, nhưng chính những điều đó mới là điều tốt nhất cho những cầu thủ trẻ. Chúng tôi hiểu rõ vị trí của mình và biết rằng Sir Alex Ferguson là người có toàn quyền quyết định tại Manchester United vào lúc đó.
Cristiano Ronaldo cũng quan tâm đến chúng tôi vì ban đầu chúng tôi chỉ biết nói tiếng Bồ Đào Nha. Anh ấy là người rất thân thiện, hài hước và thường xuyên trêu chọc chúng tôi. Nhưng song hành với những đức tính đó, Ronaldo cũng là một tấm gương sáng cho tất cả mọi người. Anh ấy tập luyện chăm chỉ hơn bất kỳ ai và luôn khuyến khích chúng tôi rèn luyện thêm nhiều hơn nữa. Nếu bạn muốn có một người bạn và một hình mẫu để noi theo, thì làm gì còn ai tốt hơn Ronaldo - một trong những cầu thủ xuất sắc nhất mọi thời đại.
![]() |
Hãy kể về lần Fabio bị phạt thẻ vàng vì một pha phạm lỗi do cậu gây ra đi. Hình như nó xảy ra trong trận đấu tại Cúp Liên đoàn với Barnsley thì phải...
Tôi đã cười phá lên với ông em song sinh của tôi sau trận đấu. Tôi nói với trọng tài rằng ông ấy đã nhầm to rồi đấy. Nhưng lúc đó trọng tài chính chỉ nhìn chằm chằm vào tôi để ra quyết định. Chính tôi cũng không biết liệu ông ấy có tin điều tôi nói hay không nữa. Sau trận đấu, FA đã hủy thẻ phạt của tôi vì lý do nhầm lẫn, còn anh em trong phòng thay đồ thì được tràng cười khá vui vì câu chuyện này.
Cậu có kỷ niệm gì về bàn thắng tuyệt đẹp giúp đội giành chiến thắng trước Liverpool tại Anfield năm 2012?
Tôi không bao giờ quên ngày hôm đó. Đó là bàn thắng đẹp nhất trong sự nghiệp của tôi. Thật khó để diễn tả cảm xúc mà tôi đã trải qua trong trận đấu với Liverpool ngày hôm đó. Mọi thứ thật điên rồ. Tôi nhớ rằng vào buổi tập ngày hôm sau đó, Sir Alex đã nói với Robin van Persie rằng: "cậu hãy xem lại bàn thắng của Rafael để học hỏi về kỹ thuật dứt điểm!" Mọi người lúc ấy đều cười, kể cả Robin. Và rồi sau đó họ chúc mừng tôi vì đã có một bàn thắng tuyệt đẹp. Đó thực sự là một pha lập công rất ấn tượng, chỉ tiếc rằng tôi đã không thể làm điều đó thường xuyên hơn!
Tháng 4 năm 2010, cậu bị đuổi khỏi sân trong trận tứ kết Champions League với Bayern Munich. Dù Manchester United thua cuộc, Alex Ferguson vẫn ca ngợi màn trình diễn của cậu và nói rằng cậu đã tỏ ra "hoàn toàn áp đảo" trước Franck Ribery. Điều đó có khiến cậu cảm thấy vừa vui vừa tiếc nuối không?
Nghe này! Song hành với những niềm vui thì những ký ức buồn cũng sẽ luôn xuất hiện ở trong ký ức của bạn. Tôi chưa bao giờ quên trận đấu đó. Tôi đã học được rất nhiều từ tấm thẻ đỏ phải nhận khi ấy. Sir Alex luôn khuyên tôi phải tỏ ra thông minh khi thi đấu và không được phép lặp lại sai lầm.
Nhưng theo trí nhớ của tôi thì khoảng 1-2 năm sau, tôi lại mắc một sai lầm tương tự khi chúng tôi gặp Real Madrid ở Champions League. Sau trận đấu, Sir Alex đã tới tổng sỉ vả tôi theo cách thậm tệ nhất từ trước đến nay! Ông ấy nói: "Không thể tin được là cậu chưa học được gì từ sai lầm chết tiệt đó. Cậu không nhớ chuyện gì đã xảy ra khi đá với Bayern à?".
Thực tế, tôi nhớ tất cả mọi chuyện đã xảy ra trong quá khứ. Kỳ thực, tôi không muốn mắc lại sai lầm ngớ ngẩn đó nữa. Đó là một bài học quý giá cho sự nghiệp của tôi về sau này. Thực ra, hôm đó tôi đã chơi rất tốt, nhưng việc bị đuổi khỏi sân sẽ bị coi là một sai lầm quá non nớt. Tôi không cần thiết phải làm như vậy. Nhưng chắc chắn tôi đã học được rất nhiều kinh nghiệm từ những sai lầm đó.
![]() |
Cậu nhớ gì về ngày Sir Alex Ferguson tuyên bố giải nghệ?
Đó là một cú sốc đối với tôi. Mùa giải ông ấy tuyên bố nghỉ hưu cũng là mùa giải hay nhất của tôi tại Manchester United. Tôi đã thi đấu mọi trận đấu của mùa giải và chúng tôi còn trở thành nhà vô địch Premier League. Tất cả mọi thứ đều diễn ra theo một kịch bản rất tuyệt vời.
Nhưng sau cùng, đó vẫn là quyết định của cá nhân Sir Alex. Ông ấy quyết định như vậy chắc cũng có nhiều lý do và tôi chắc rằng ai cũng tôn trọng những điều riêng tư đó. Mọi thứ trên đời đều có tính thời điểm. Ví dụ, tôi cũng vừa kết thúc sự nghiệp cầu thủ và nhiều người hỏi tôi tại sao lại ra quyết định sớm thế. Để mà nói thì... chẳng có lời giải thích nào là xác đáng cả. Tôi đã không thể chơi bóng như trước nữa, nên tôi quyết định treo giày thôi. Và điều quan trọng là một khi bản thân bạn đã đưa ra quyết định, thì đâu có ai ngăn cản được, phải không?
![]() |
Cậu nhớ gì về thời gian làm việc dưới thời David Moyes - người kế nhiệm cho vị trí của Sir Alex Ferguson? Điều đó có gây ra khó khăn gì không?
David Moyes là người Scotland giống như Sir Alex. Nhưng họ lại là những con người khác nhau, những huấn luyện viên khác nhau và có phong cách làm việc cũng hoàn toàn khác nhau. Tôi nghĩ rằng bất kỳ ai đến để kế nhiệm chiếc ghế mà Sir Alex Ferguson đã để lại ở Old Trafford cũng sẽ gặp rất nhiều khó khăn. Ông ấy đã gắn bó 28 năm với đội bóng nên đó thực sự là một thử thách lớn với bất kỳ huấn luyện viên nào có đủ can đảm để kế nhiệm.
David Moyes đã bị chỉ trích một cách không công bằng vì công việc làm huấn luyện viên của Manchester United là điều khó khăn với bất kỳ ai trên thế giới. Nhưng quả thực, tôi vẫn rất tôn trọng ông ấy.
Cậu đã có khoảng thời gian khó khăn hơn với Louis van Gaal - huấn luyện viên tiếp theo của Manchester United…
Chẳng có gì phải nói đi nói lại nữa cả. Louis van Gaal là huấn luyện viên tệ nhất mà tôi từng làm việc trong suốt sự nghiệp của mình. Điều đó với tôi sẽ là luôn đúng, chẳng có gì phải bàn cãi cả. Tôi nói như vậy là bởi có lần ông ấy đã nhìn thẳng vào mặt tôi và nói: "Tôi không thích cậu."
Kể ra thì không biết mọi người có tin không? Nhưng ông ta đã muốn đá tôi ra khỏi câu lạc bộ ngay ngày thứ hai ông ta làm việc tại Manchester. Tôi cũng có một vài lần ra sân dưới thời Van Gaal nhưng cơ hội đó chỉ xảy ra khi Ryan Giggs và một số cầu thủ kỳ cực của Manchester United nài nỉ ông ấy cho tôi thi đấu.
![]() |
Cơ hội gia nhập Lyon năm 2015 đã đến với cậu như thế nào?
Van Gaal đã đẩy tôi xuống đội dự bị cùng các cầu thủ trẻ tại Manchester United. Khi đó, Florian Maurice – một tuyển trạch viên của Lyon đã đến xem một trận đấu vì ông ấy muốn có đánh giá trực quan về Andreas Pereira. Đó là trận gặp Tottenham Hotspur và tôi đã ghi một bàn thắng tuyệt đẹp từ xa. Đó là một pha lốp bóng hoàn hảo để ghi bàn. Hôm đó tôi chơi rất tốt, và Lyon đã gửi lời đề nghị để mời tôi sang Lyon thi đấu. Florian lúc đó đã nói: "Tôi định ký hợp đồng với Andreas (Pereira), nhưng khi thấy cậu thi đấu, tôi nghĩ chúng tôi cần cậu hơn." Và đó là cách tôi chuyển đến Lyon. Thật thú vị khi nghĩ về việc những chi tiết nhỏ xảy đến trong cuộc sống có thể làm thay đổi số phận của mọi thứ.
Khi cậu gia nhập Istanbul Basaksehir trong mùa giải 2020-21 sau 5 năm thi đấu cho Lyon, người hâm mộ đã đặt biệt danh cho cậu là ‘Ninja Rùa’. Lúc đó chính CLB cũng giới thiệu cậu với mọi người bằng biệt danh đó. Cậu nghĩ gì về biệt danh "Ninja Rùa"?
Người Thổ Nhĩ Kỳ thực sự rất hài hước. Tôi thấy chuyện đó rất vui đấy chứ. Trước đây, tôi chưa bao giờ trải qua điều gì như vậy trong sự nghiệp của mình. Ban đầu, khi họ nói với tôi về biệt danh đó, tôi còn không chắc đó có phải là một trò đùa quá lố hay không. Rồi tôi nhận ra họ hoàn toàn nghiêm túc về việc đặt biệt danh cho tôi và bản thân tôi cũng hòa mình vào cái biệt danh hài hước đó của người hâm mộ luôn.
![]() |
Cậu cảm thấy thế nào khi trở lại Old Trafford trong màu áo Istanbul Basaksehir tại Champions League?
Cảm giác đó thật tuyệt vời. Khi tôi thấy chúng tôi sẽ đối đầu với Manchester United, tôi đã không thể tin được chuyện đang xảy ra trước mắt mình. Được trở lại Old Trafford sau một thời gian dài để thi đấu với đội bóng là cả cuộc đời tôi là một cảm giác thật sự tuyệt vời. Trận đầu tiên diễn ra ở Thổ Nhĩ Kỳ và tôi được bầu là cầu thủ hay nhất trận!
Từ xưa đến giờ, mọi người ở Mancheter United đối xử với tôi rất tốt. Và khi tôi trở lại Old Trafford, cảm giác mọi thứ như được trở về nhà vậy. Tôi được đón chào nồng nhiệt từ các nhân viên lẫn người hâm mộ - những người luôn đối tốt với tôi ở bất kỳ hoàn cảnh nào. Thật vui khi gặp lại nhiều người bạn cũ, tôi thật sự đã rất nhớ họ.
Cảm giác như thế nào khi kết thúc sự nghiệp bằng cú đúp danh hiệu vô địch quốc gia Brazil và Copa Libertadores cùng Botafogo năm 2024?
Tôi lớn lên là một cổ động viên của Botafogo nên được khoác áo đội bóng này chính là việc hiện thực hoá giấc mơ của đời mình thành sự thật. Tôi muốn kết thúc sự nghiệp ở đây nhưng chúng ta chẳng thề lường trước điều gì sẽ xảy ra trong bóng đá cả. Nhưng sau cùng, tôi đã làm được mình mong ước dù gặp nhiều chấn thương đáng tiếc. May mắn thay, tôi vẫn có thể góp công vào khoảnh khắc lịch sử của câu lạc bộ: vô địch Brazil sau 29 năm và lần đầu tiên giành Copa Libertadores. Đó thực sự là một khoảnh khắc tuyệt vời.
Theo Filipe Rocha (FourFourTwo)